Những tờ báo cso thể không còn xuất hiện nhiều trên bàn ăn sáng hay sân cỏ của chúng ta nhưng ngay cả những người trẻ nhất cũng vẫn có thể nhận ra được những ngôi sao mang tính biểu tượng và máu sắc (tôi không nói đến Paul Krugman).
‘Garfield’ có thể không được đưa vào danh sách những mục yêu thích mang tính biểu tượng như ‘Peanuts’, Calvin and Hobbes ‘và’ The Far Side ‘, nhưng chắc chắn là bộ truyện tranh thành công nhất mọi thời đại. Nó xuất hiện mỗi ngày trong một số tờ báo sau hơn 30 năm ra mắt, có hơn 200.000.000 độc giả khắp thế giới và tác giả Jim Davis đã gặt hái vô số quyền và lợi nhuận từ việc mua bán đồ chơi, điện thoại, áo thun và những thứ khác liên quan.
Để nói về Garfield , đây là 11 điều bạn không thể không biết về chú mèo cam béo ú đáng yêu này.
1. Cuốn truyện tranh đầu tiên của Jim Davis là về con rệp
2. Garfield được đặt theo tên James A. Garfield, nhưng không phải là vị tổng thống thứ 20
Davis lớn lên trên trang trại của ông nội ở Indiana, nơi có một số con mèo quanh nhà và trang trại. Tính cách nhạt nhẽo và thô bạo của Garfield không phải từ những chú mèo đó, mà là từ chủ nhân đáng ghét James A. Garfield Davis, người Jim mô tả là “một người đàn ông khó khăn”.
3. Lúc đầu đã có một nhân vật chính thứ 4
Davis ban đầu là một nhân vật hoàn toàn khác với nhân vật chúng ta quen thuộc. Lyman là bạn cùng phòng của Jon và là chủ cũ của Odie. Davis nói anh cần một người nào đó để Jon Arbuckle liên lạc với anh vì Garfield không thể nói chuyện. Nhưng anh nhanh chóng tìm ra cách để Garfield và Odie liên lạc với chủ nhân, do đso nhân vật Lyman đã bị lãng quên và biến mất sau đó.
4. Garfield ban đầu đi 4 chân cho đến khi Charles Schulz đã cách đi 2 chân
Những bản vẽ ban đầu của Davis về Garfield làm cho anh ta trông giống một con mèo béo phì hơn là những con mèo hoang mập mạp mà chúng ta biết và yêu. Người sáng tạo của ông muốn làm cho anh ta đáng yêu hơn trong khi vẫn giữ lại một số đặc điểm tính cách thu hút rất nhiều độc giả.
Ba năm sau khi Davis tạo ra kịch bản vẽ và bắt đầu xuất bản nó, anh đã vẽ tại một phòng thu của Hollywood với tác phẩm của họa sĩ Bill Melendez, người đã làm việc với tác giả Charles M. Schulz của hãng Peanuts, trong những bộ phim hoạt hình như “Charlie Brown Christmas”. , Schulz . Họa sĩ đã tìm thấy Davis khi anh đang cố gắng vẽ Garfield và đề nghị ông vẽ con mèo bằng đôi chân to hơn để khiến anh đứng trên hai chân.
Và, Garfield chúng ta biết ngày hôm nay đã được sinh ra như thế.
5. Chicago Sun Times hủy bỏ truyện tranh và vấp phải làn sóng phản đối từ người hâm mộ.
Một vài năm sau đó, cụ thể hơn là vào cuối những năm 1970, Davis bị phản đối trong một trong những bài báo lớn, khi ông muốn hủy bỏ bộ truyện Garfield giữa lúc nó đang ngày càng phổ biến.
Davis cho biết ông không bao giờ có một lời giải thích đầy đủ từ Chicago Sun-Times, ngoại trừ rằng đó là vì lý do ngân sách. Các độc giả, đã không mua nó và những lá thư lớn và chiến dịch gọi điện thoại để có được giấy để thay đổi ý định từ họ đã được đưa ra.
“Trong một tuần, họ đã có 1300 cuộc điện thoại và thư yêu cầu trả lại ‘Garfield’,” Davis nói trong một cuộc phỏng vấn với Columbus Dispatch rằng khi ông đọc được những điều đó, ông biết được nó quan trọng như thế nào.
6. Đây là bộ truyện tranh được được bán nhiều nhất trên thế giới
Trong khi xa truyện tranh lâu đời nhất trên trang báo (‘Gasoline Alley’ có sáu thập kỷ với thành công tuyệt vời về nó), ‘Garfield’ là không nghi ngờ gì chính là bộ truyện tranh thành công nhất. Đã có vô số các quyền mua bán hàng hoá và giải trí, nhưng nó cũng có số lượng độc giả cao nhất của bất kỳ bộ truyện tranh nào từng được sản xuất, điều này đã được xác nhận bởi Sách kỷ lục Guinness thế giới. Kể từ khi nó bắt đầu hoạt động cung cấp thông tin với Universal Press Syndicate, bộ truyện đạt đỉnh cao của Garfield xuất hiện ở 2.570 tờ báo vào năm 2002.
7. ‘Garfield’ không phải là bộ truyện tranh duy nhất của Davis
https://www.youtube.com/watch?v=NMELnad_HRE
Công việc của Davis đã giúp anh kiếm được nhiều từ danh sách bán chạy nhất của tờ New York Times với cuốn sách ‘Garfield’ nổi tiếng và hỗ trợ tự quốc gia cho công việc của anh, nhưng anh nhận thấy có một điều gì đó vẫn thiếu trong phần truyện tranh: đó chính là bọn trẻ. ‘Hoa Kỳ Acres đã đánh giá cao cho một loạt động vật ăn thịt có những thứ không bình thường, chẳng hạn như một con gà trống ngủi và một con gà vẫn đi vòng quanh vỏ trứng của mình. (Các nghệ sỹ Bob Scott và Brett Kothalso đã đóng góp cho việc viết và vẽ cácchi tiết). Chỉ kéo dài ba năm trong các tờ báo, nhưng đã được chuyển thể cho chương trình phim hoạt hình nổi tiếng vào thứ bảy ‘Garfield and Friends’. Dải Acres vẫn được xuất bản hàng ngày trên trang web Garfield chính thức. Davis cũng vẽ một bộ truyện dựa trên đồ chơi cổ điển Ông Potato Head.
8. Truyện tranh ‘Garfield’ là sự hợp tác làm việc cảu cả một đội ngũ
Nhờ sự thành công của Garfield, các hoạt động của Davis hiện đang được tập trung trong ngôi nhà của ông tại Indiana trong một hoạt động nhân viên 50 được gọi là Paws Inc. Một phần của các nhân viên này xử lý truyện tranh hàng ngày, theo một cuộc phỏng vấn với Telegraph . Anh dành một tuần để viết một phần truyện và vẽ các bảng cho một nhóm các nghệ sỹ phác hoạ trong các phòng vẽ mực và chữ viết đã kết hợp sản phẩm cuối cùng.
9. Garfield có cả một công viên giải trí riêng của mình
Davis không chỉ tự khẳng định mình là một nhà viết truyện tranh thành công mà còn là một doanh nhân thành đạt. Kể từ khi anh mua một lượng lớn các quyền bán hàng từ tập đoàn của anh, anh đã gán các quyền này vào công việc kinh doanh của mình, một phần trong đó quản lý tất cả các quyền mua bán hàng và thiết kế mẫu cho các đồ chơi, cốc, áo thun và các sản phẩm khác của Garfield .
Theo EW, một trong những dự án lớn của Paws là một công viên giải trí đầy đủ được xây dựng tại tiểu bang Indiana của Davis, một dự án trị giá 120 triệu đô la với các trò chơi giải trí hấp dẫn của Garfield. Thật không may, ý tưởng này đã gặp khó khăn và gần nhất là một chuyến đi trong nước tối tăm ‘Garfield’s Nightmare’ tại Kennywood, một công viên giải trí ở Tây Mifflin, Pennsylvania.
10. Tiếng nói của ‘Garfield’ được đánh dấu sao trong ‘Rhoda’ và ‘The Ghosts Ghostbusters’
Những đứa trẻ lớn lên cùng những bộ phim hoạt hình Garfield sẽ nhận ra những âm thanh nhẹ nhàng là của nam diễn viên vĩ đại Lorenzo Music. Ngoài việc lồng tiếng cho Garfield trong 12 chương trình đặc biệt và chương trình ‘Garfield and Friends’, Music, anh còng là một nhà văn / nhà sản xuất thành công trong chương trình ‘The Mary Tyler Moore’ và tiếp tục sáng tác ‘The Bob Newhart Show’. Cũng đã sáng tác được chủ đề jazz của mình). Ạnh cũng lồng tiếng cho nhân vật vô hình Carlton the Doorman trong ‘Rhoda’ và thu hút Bill Murray như Peter Venkman trong ‘The Ghost Ghosts’ (Đáng buồn thay Murray sẽ tiếp quản Music, người đã mất vào năm 2001, trong các bộ phim của Garfield.)
11. Bill Murray đồng ý làm bộ phim Garfield vì ông nghĩ nó được viết bởi một trong những anh em Coen
Một trong những dự án thú cưng bán chạy nhất của Davis và Paws là bộ phim Garfield và giấc mơ cuối cùng đã trở thành sự thật trong năm 2004 với Bill Murray khi lồng tiếng cho mèo béo hoạt hình CGI. Murray nói với Tạp chí GQ rằng ông quan tâm đến dự án vì ông nghĩ rằng “Joel Cohen” gắn liền với dự án này như là một nhà biên kịch thực sự là một trong những Coen Brothers, các đạo diễn nổi tiếng đằng sau những bộ phim kinh điển như ‘The Big Lebowski’ và ‘Fargo. “Sau khi họ nhận được một mức lương hấp dẫn hơn, Murray bắt đầu ghi lại các dòng của mình và không tìm thấy kịch bản theo tiêu chuẩn thông thường của Coen Bros. Cuối cùng, anh ấy yêu cầu xem một bộ phim thô ráp và đó là khi ai đó giải thích với anh ấy rằng đó thực sự là một Joel Coen khác tên của anh ấy trong kịch bản. Thật may mắn, Bill đã trả thù anh trong vai diễn trong bộ phim hài ‘Zombieland’.