Leonardo da Vinci là họa sĩ, kiến trúc sư, nhà khoa học, nhà tự nhiên học và nhà phát minh nổi tiếng vào thời Phục Hưng ở Ý. Rất nhiều thiết kế của ông đã đi trước thời đại đến hàng trăm năm, và một trong số đó là cầu Golden Horn.
Vào năm 1501, Leonardo da Vinci đã vẽ một bản thiết kế cây cầu nhịp đơn dài 240 mét bắc ngang qua Golden Horn, một cửa ngõ tự nhiên của eo biển Bosphorus chia cắt thành phố Costantinople (ngày nay là Istanbul). Đây là lần đầu tiên ý tưởng về cây cầu một nhịp dài đến vậy được đưa ra. Các phương pháp kĩ thuật đòi hỏi để xây cây cầu này mãi đến 300 năm sau người ta cũng chưa đáp ứng được. Do đó, cây cầu không thể xây dựng được bởi nó nằm ngoài khả năng của kĩ sư thời đó.
Bản vẽ tay dự án Vebjørn Sand của Leonardo da Vinci
Được vẽ lại sau này.
Trong 500 năm, thiết kế duyên dáng của Leonardo vẫn còn là một bí ẩn trong kho sổ tay khổng lồ của ông. Mãi đến năm 1996, hoa sĩ đương đại người Na Uy Vebjørn Sand tìm thấy bản vẽ trong buổi triển lãm những thiết kế của Leonardo. Bản vẽ ngay lập tức gây ấn tượng với Sand và ngay khi trở về Oslo, ông đề nghị Sở Giao thông Công cộng Na Uy đảm nhiệm dự án xây dựng cấu trúc này.
Trong vài năm tiếp theo, Sand cống hiến thời gian và công sức của mình để biến thiết kế trong mơ trở thành hiện thực. Và đến năm 2001, một cầu bộ hành dựa theo thiết kế của Leonardo đã được xây dựng tại thị trấn Ås, trên đường cao tốc E-18 nối Oslo với Stockholm.
Cầu Golden Horn lãng mạn về đêm.
Và thanh thoát vào buổi sáng.
Cầu bộ hành được làm theo nguyên bản trong thiết kể của Leonardo nhưng thay vì các vòm bằng đá là ba sườn bằng ván chịu lực uốn cong thành vòm uốn cong trên con đường phía dưới. Cầu có chiều dài 108 mét, bề rộng nhịp cầu là 40 mét, cao 10 mét và chiều cao tĩnh không 5 mét.
Theo trang leonardobridgeproject.org, chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ cũng có ý định làm một cây cầu tương tự, phỏng theo thiết kế của Leonardo.