Ngành công nghiệp giải trí của nhiều nước trên thế giới hiện nay đang suy yếu do nhiều yếu tố như: sự thờ ơ của khán giả, chi phí thuế tăng, sự cạnh tranh từ các dịch vụ nước ngoài và vi phạm bản quyền tràn lan. Hàn Quốc là một trong những quốc gia muốn phá bỏ điều đó và chính phủ nước này đang có những hành động để giúp ngành giải trí phát triển. Dưới đây là 10 điều họ đang làm đáng để các nước khác ngưỡng mộ và học hỏi:
# 1 – Giới hạn chiếu phim
Ở nhiều quốc gia, đối thủ cạnh tranh lớn nhất trong ngành điện ảnh lớn là phim nước ngoài – đặc biệt là những bộ phim đến từ Hollywood. Những bộ phim này có sức hấp dẫn lớn về mặt thương mại, vốn đầu tư sản xuất khủng đem đến cho khán giả những hình ảnh hào nhoáng và hấp dẫn cùng với chiến dịch quảng cáo khổng lồ. Các bộ phim trong nước thường bị bỏ qua vì các cụm rạp thường chỉ quan tâm đến lợi nhuận mà các phim Hollywood mang lại và có xu hướng ưu tiên các bộ phim nước ngoài hơn.
Ở Hàn Quốc, chính phủ cố gắng bảo vệ ngành công nghiệp giải trí bằng cách qui định giới hạn chiếu phim, theo đó mỗi rạp phải chiếu các phim trong nước ít nhất 146 ngày mỗi năm. Đây là một bước đi tiến bộ, Hàn Quốc đã thiết lập qui định này từ năm 1963 lúc mà nó vẫn chưa thực sự cần thiết. Nhưng đến năm 1993, qui định này mới đi vào hoạt động hoàn toàn khi mà những bộ phim bom tấn nổi tiếng của Hollywood bắt đầu xâm nhập mạnh mẽ vào thị trường giải trí.
# 2 Hội đồng Phim Hàn Quốc (KOFIC)
Năm 1999, chính phủ Hàn Quốc đã thành lập Hội đồng Phim Hàn Quốc, một cơ quan tự quản, phụ trách việc thúc đẩy và bảo vệ nền công nghiệp điện ảnh trong nước. Tổ chức này hoạt động dưới sự bảo trợ của Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch, sau đó bổ nhiệm 9 ủy viên làm việc trong ba năm và có trách nhiệm thúc đẩy, hỗ trợ ngành công nghiệp điện ảnh Hàn Quốc cả trong nước và quốc tế.
Việc lựa chọn các ủy viên này có ý nghĩa quan trọng vì họ là những chuyên gia trong ngành công nghiệp điện ảnh hoặc những lĩnh vực có liên quan. Với những kiến thức và thách thức mà họ có được, ngành công nghiệp điện ảnh sẽ có thể cải thiện tốt hơn nhờ nguồn lực quý báu này.
#3 – Liên hoan phim quốc tế
Có rất nhiều Liên hoan phim quốc tế ở Hàn Quốc như Liên hoa phim quốc tế Busan, Jeonju, trong đó Liên hoan phim quốc tế Busan có quy mô lớn nhất. Các liên hoan phim này phục vụ cho các thị trường khác nhau nhưng nhìn chung tất cả đều là dịp để giới thiệu các bộ phim và đạo diễn mới cho khán giả. Liên hoan phim là một sự kiện quan trọng thu hút rất nhiều khán giả trẻ bởi sự gớp mặt của những nhân vật nổi tiếng và có địa vị. Ngoài ra đây còn là dịp để ra đời những bộ phim trong tương lai khi các đạo diễn kết nối với các diễn viên mới tài năng và tìm kiếm những nhà tài trợ tiềm năng.
# 4 Kiểm duyệt tự do hơn
Sự sáng tạo luôn được khuyến khích trong ngành công nghiệp điện ảnh Hàn Quốc và được thể hiện qua cách họ kiểm duyệt phim. Một số ví dụ như The Island của đạo diễn Kim Ki Duk có chủ đề sado-masochistic (bạo dâm – thống dâm) hay The Green Chair của Park Chul-Soo có những cảnh tình dục nóng bỏng. Một ví dụ khác là tính cực đoan trong phim I Saw the Devil của Kim Jee Woon hay những đề tài loạn luân và chuyện diễn viên chính Choi Min Sik ăn bạch tuột sống trong phim Park Chan Wook’s Oldboy. Những bộ phim vừa kể trên đã bị cấm hoặc kiểm duyệt nặng nề ở nhiều quốc gia nhưng chắc chắn không phải ở Hàn Quốc.
Cách mà họ thực hiện thay vì kiểm duyệt gắt gao hoặc cắt bỏ những cảnh đó, thì họ cho phép đăng tải và bảo vệ theo cách mà đạo diễn định hướng nhờ vào hệ thống KMRB (Korean Media Ratings Board). Hệ thống này đảm bảo được đối tượng xem theo đúng độ tuổi cho phép với nội dung phim.
Trên thực tế, KMRB không có thẩm quyền cắt giảm phim. Hệ thống chỉ xếp hạng nội dung và chính các nhà làm phim phải tự kiểm duyệt hoặc cắt bộ phim của họ nếu muốn được đánh giá cao.
# 5 – Nguồn tài trợ
Một trong những khó khăn lớn nhất với các hãng phim hoạt hình là nguồn kinh phí. Phải tốn một khoản chi phí rất lớn đề thực hiện một bộ phim đủ dài nhưng tỷ lệ lợi nhuận thu được so với chi phí bạn đầu tư (ROI) lại không được đảm bảo, vì vậy các nhà tài trợ e ngại rủi ro đó và việc vay vốn đầu tư từ ngân hàng cũng hết sức khó khăn. Để giảm thiểu vấn đề này, chính phủ Hàn Quốc đã đầu tư tổng cộng 380 tỷ won tiền vốn cho ngành công nghiệp hoạt hình quốc gia. Tiền vốn này được đầu tư thông minh vì ngoài việc cung cấp và hỗ trợ cho các xưởng phim mới, nó còn được dùng để trợ cấp cho các xưởng phim được thành lập dựa trên các dự án trước đó và một chương trình thành tích.
Pororo the Little Penguin là một bộ phim hoạt hình phổ biến nhiều quốc gia do Hàn Quốc sản xuất
# 6 – Các khóa học làm phim được đạo tạo sớm từ bậc tiểu học
Ở nhiều quốc gia, những người muốn học làm phim và sản xuất phim phải tham gia khóa học đại học, nhưng ở Hàn Quốc, những kỹ năng liên quan đến làm phim được dạy ngay từ bậc tiểu học. Trên thực tế, một số trường học đã đầu tư trang thiết bị cho phép giáo viên dạy phim, các thiết bị này có thể bao gồm công nghệ màn hình xanh thực tế và các phòng với các khu vực có thể dùng để đóng phim và đóng kịch.
# 7- Đạo diễn, Nhà văn, biên tập viên, nhà soạn nhạc và đội ngũ sản xuất được xem trọng và được trả lương cao như các diễn viên.
Mặc dù mọi hào nhoáng đều tập trung vào các diễn viên, nhưng ngành công nghiệp giải trí Hàn Quốc cũng không quên những người đóng gớp sau hậu trường. Đạo diễn, nhà văn, nhà soạn nhạc và các tác phẩm sản xuất khác được coi trọng như các diễn viên và được trả lương cao. Điều này trái ngược hoàn toàn với ngành công nghiệp giải trí ở các nước khác, nơi mà những người không xuất hiện trên màn bạc hay thảm đỏ chỉ giữ vai trò khiêm tốn trong bộ máy và được trả không xứng với những gì họ cống hiến.
# 8 Rạp chiếu phim có ở mổi tỉnh, thành
Các rạp chiếu phim có ở mỗi tỉnh, thành giúp phát triển ngành công nghiệp điện ảnh. Điều này giúp người dân dễ dàng xem phim hơn thay vì phải lái xe đến những thành phố lớn xa xỉ. Ngoài ra, nó còn giải quyết được vấn đề khối lượng khi mà càng có nhiều bộ phim công chiếu và kết quả doanh thu phòng vé của những bộ phim được chiếu tại các rạp địa phương tăng đáng kể so với các quốc gia khác.
Có nhiều rạp phim tại mỗi tỉnh, giúp phát triển ngành công nghiệp điện ảnh của họ tốt hơn bởi vì nó làm cho việc xem phim dễ dàng hơn cho người dân – họ không phải đi làm hoặc lái xe đến những nơi xa xỉ chỉ để xem các chương trình mới nhất. Ngoài ra, điều này giúp trong vấn đề khối lượng; Càng có nhiều bộ phim thì càng có nhiều rạp chiếu phim. Cùng với hạn ngạch màn hình bắt buộc của họ, doanh thu phòng vé của bộ phim địa phương của họ tăng đáng kể so với các quốc gia khác, nơi chỉ có một số rạp chiếu phim và chủ sở hữu không phải xem phim địa phương.
# 9 – Liên tục củng cố văn hóa phim điện ảnh và phim truyền hình.
Nếu bạn nhìn vào làn sóng phim truyền hình và điện ảnh Hàn Quốc hiện nay đang trở nên nổi tiếng ở nước ngoài, bạn sẽ nhận thấy rằng đa số là các bộ phim lịch sử như Empress Ki hay Dae Jang Gaeum. Những bộ phim này đã góp phần rất lớn trong việc quảng bá lịch sử và văn hóa Hàn Quốc với thế giới. Nội dung những bộ phim truyền thống thường nhấn mạnh hệ thống trường học của Hàn Quốc, bối cảnh xã hội của họ, hoạt động kinh doanh ở quốc gia; người dân Hàn luôn mang một tình cảm mãnh liệt với nền văn hóa của họ và điều ấn tượng là nó không hề bị ảnh hưởng hay bị đồng hóa bởi phương Tây. Phương pháp này giúp khán giả tiếp cận được chủ nghĩa dân tộc quốc gia, ít nhất ngành giải trí có khả năng hỗ trợ ngành công nghiệp địa phương hơn nước ngoài.
# 10-Chính sách thu thuế nghiêm ngặt
Những hỗ trợ của chính phủ dành cho ngành điện ảnh trong nước không hề miễn phí và họ phải bị đánh thuế. Nhưng điều khác biệt chính là không hề có sự thiên vị, luật thu thuế được thi hành nghiêm ngặt bất kể đối tượng có nổi tiếng như thế nào hay cơ quan đó quyền lực ra sao. Ngay cả những nhân vật nổi tiếng như Song Hye Kyo cũng không ngoại lệ, cô đã phải công khai xin lỗi vì trốn thuế thu nhập cá nhân. Cô bị phát hiện đã trốn các khoản thuế, kết quả này là do những sai lầm trong tính toán của kế toán trước đây tại công ty cô. Tuy nhiên hãy nhớ rằng nhiều người nổi tiếng không trực tiếp đóng thuế cá nhân của họ và họ không có ý định trốn thuế vì họ biết chính phủ vô cùng nghiêm ngặt và làn sóng phản đối từ khán giả sẽ rất lớn nếu họ bị bắt.
Song Hye Kyo making a public apology over being embroiled in a tax evasion scandal
Song Hye Kyo đưa ra lời xin lỗi công khai vì bị vướng vào vụ bê bối thuế