Phần 6: Du Lịch Miền Tây – Ngoại Truyện U Minh Hạ

Lúc này nói về việc sau khi mua cafe ở trung tâm Cà Mau sau khi đã chén xong tới tận 2 dĩa bánh tầm gai, thì có cuộc gọi của người bạn lạ buổi sáng gọi lại. Anh nhiệt tình mời mình một chuyến đi tham quan rừng U Minh Hạ, nếu đã tới Cà Mau mà không tới U Minh Hạ thì quả là thiếu sót. Cũng vì sáng nay mình thanh toán hóa đơn rất bé không bằng ly cafe Sài Gòn cho cả 4 người ăn.

Mình khá lưỡng lự, rất thích nhưng nghĩ đến việc đi chơi như vậy chắc chiều tối mới khởi hành tới Sa Đéc, đường từ Cà Mau đi tới Long Xuyên rồi vào Sa Đéc cũng phải 4 5 tiếng, lúc này đang tầm gần 8g sáng, chơi kiểu gì để chạy tới Sa Đéc mà không uể oải ?!

Nhưng nói cho cùng với sự nhiệt tình, khoản đãi có một không hai của anh, mình phải nói là người miền Tây mình biết là rất nhiệt tình với khách, nhưng anh này quả là trần đời có 1. Anh sẵn sàng chạy xe máy dắt đường đi từ Cà Màu vào U Minh Hạ, mình chạy theo mà không khỏi ngạc nhiên, bàng hoàng xen lẫn lạ lẫm với sự hiếu khách quá sức ngoạn mục này. Áo trắng dẫn đường.

Anh người Cà Mau, sáng đưa con đi học, rồi tầm 8g30 thì chạy xe vào cơ quan, nhưng vì hiếu khách nên anh sẵn sàng chạy trước dẫn đường, đi làm sớm hơn bình thường. Nơi cơ quan của anh chính là Vườn Quốc Gia U Minh Hạ.

Dừng lại ven đường, anh mua ít cá bỏ vào hồ ở cơ quan

Ven sông chỗ này là hàng phi lao nhìn hoành tráng quá trời, có thời gian và điều kiện là phi xe qua đó làm ngay một show ảnh rồi

Đường vào vườn quốc gia, đi ra khỏi trung tâm Cà Mau, xong đi dọc theo đường nhỏ nội khu với thiết kế ao hào kế bên là đường ống dẫn khí chạy trực tiếp kéo dài ra tới biển, nối tới khu nhà máy xử lý khí Cà Mau. Sau đó đi ra khỏi một cổng làng nhỏ, vào đường tỉnh lộ đang xây dựng, mai mốt đường vào U Minh Hạ ngon lành lắm đây.

Em cũng mới phát hiện là mình đi ngang dòng sông Ông Đốc trong bài Áo Mới Cà Mau

Xuôi mái chèo sông ông Đốc

Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau

Xuồng ghe ngày đêm không ngớt

Người Cà Mau dễ thương vô cùng.

Lúc này qua cái mố cầu sắc khá dữ dội, xe em không phải pickup, 7 chỗ gầm cao nhưng vẫn không chịu nổi cái mố, về được xài đồ mới, nguyên cây pô

Công nhân làm đường với chiếc off-road khá lạ

Xong là tới vị trí cổng vào của vườn, chuyến tham quan vườn của em xảy ra mọi thứ khá vui vẻ

Đầu tiên là chạy vào cổng xuyên qua mảng rừng tràm kế bên các khu mương, hào, kế tới mở cửa sắt đi vào vườn cam rộng mênh mông, trái ngọt, vắt uống tại chỗ sướng cả người, là vườn cam rừng nên trái sai trĩu nặng quả, không rầy không thuốc, thoải mái hái

Muốn hái nhiêu hái

Món này là già trẻ lớn bé ai cũng khoái, mọc đầy ra đó cứ thế mà bứt, như truyện cổ tích, người yêu em hăng say làm nông

Hình mật ong rừng U Minh, món này ở U Minh Hạ thuộc dạng hàng hóa đặc biệt, mấy con ấu trùng nhỏ là dùng để làm gỏi ăn, rồi còn có món mắm ong, vị mật U Minh Hạ đúng là khác hẳn các nơi khác, không ngọt lim, vị ngọt thanh, có hậu kiểm như vị trái tắc, màu mật dưới nắng ngã vàng nâu, gam đỏ tía trong tia mật và có sắc vàng óng ánh của tràm.

Sáp ong nhai như kẹo cao su, tuyệt vời. Đặc sản. Miếng nào được thử cũng ú ớ.

Ong rừng, nhìn là chất ngay, không phải ong ruồi

Ấu trùng ong làm gỏi, nghe bảo ăn ngon nhưng ăn vừa thôi chứ không phong trúng gãi cũng phê

Rồi được dẫn vào hái mận, trái hoa mênh mông, mận rừng rơi lã chã, chả biết nói sao luôn, đúng kiểu chuyện cổ tích hay đọc, có nàng tiên dắt đi tham quan, nay có chú cán bộ dắt đi

Mận tự nhiên, không ai đụng vào nên đầy cả ra, chim chóc thú tới ăn cũng không thể hết quả, các cây ra trái quá sai

Nói về mận

Vừa được chơi, vừa được phá, vừa được hái gói đem về

Sau vài vòng tham quan như vườn chuối to khổng lồ, lượng chuối ở đây cung cấp toàn thị trường (em không rõ thị trường miền Tây hay chỉ Cà Mau, nhưng với cỡ vườn chuối này chắc phải bao gồm cả miền Nam). Chỗ nào đi cũng có quà, được chơi bời.

Xong em cũng làm thử mấy phát nhấp nhấp, vài em cá rô

Cây khế, ở kế một cây cầu sắt, cho quả khá sai, tuy nhiên lá khế chua

Kế bên cây khế này là một cái miếu của liệt sỹ có tên là Lê Trong Lược (Lượt?!), câu chuyện về xuất phát điểm của miếu cũng rất là tâm linh

Câu chuyện kể rằng, trước đây vườn Quốc Gia, muốn xây cầu sắt ngay tại vị trí này, thời điểm san bằng đất, đào cọc làm mống gặp khá nhiều trục trặc, liên tục nhiều việc liên quan xây dựng không thể thực hiện được chỉ với vị trí cây cầu sắt này, về người, về máy móc. Công nhân, kỹ sư làm đường và cầu sắt cũng rất lấy lạ.

Xong cũng đồng thời điểm này ở tại Thanh Hóa, có một gia đình là người nhà của liệt sỹ Lê Trọng Lược cũng có đi tìm hài cốt nhưng mà sông núi nước Nam quá rộng, tìm đâu cho hết.  Có người thân trong gia đình, vai cậu cháu sao đó hóa thân vào, bỗng dưng nói chuyện như ông Lượt, rồi yêu cầu gia đình gấp rút vào Nam bốc hài cốt, cả nhà sao đó thì không rõ, nhưng cùng nhau bay vào Nam, tới tận rừng U Minh Hạ liên hệ, rồi ngay tại vị trí mố cầu đang làm dở để làm lễ cúng, việc chỉ huy đào cũng tất cả theo lời thuật lại của hóa thân, mọi người đào mãi cũng không thấy đâu, nhưng khi tới trưa ổng la làm đau chân tao, làm nữa gãy ống quyển, thì mọi người mới di dời lên được hài cốt liệt sỹ. Rồi từ đó thì cầu cũng xây ổn thỏa, người ta lập miếu. Trước đó không ai biết liệt sỹ Lê Trọng Lược, cũng không ai biết tên ông ở ngay đây U Minh Hạ.

Em cũng cố gắng bớt đi những nội dung huyền hoặc, mấy cái này cũng chỉ toàn nghe lại nên coi như góp vui chuyện trà nước chứ không có truyền bá cái gì.

Được ít quà ở đây, có nhà kiểm lâm. Sạch sẽ, khang trang. Rồi tham quan bãi câu cá kéo dài, rất nhiều người chạy cả xe 16 chỗ vào đây thả câu. Kéo cần vào đây lure cá lóc chắc số 1 luôn. Xong tới tháp tham quan.

Nhân tiện em cũng minh họa việc cày cấy cả năm, năm nay mong cày đường bằng hơn kiểu đường này cho khỏe bớt

Từ trên tháp có thể thấy cây tràm mọc cao lên khỏi bụi phi lao với nhiều cái đọt gì đó em quên mất bám vào (cái đọt này là một loại rau ăn lẫu của xứ U Minh này, rất ngon, nhưng không phải mùa này)

Kênh đào có bến thuyền ra vào liên tục, đang có xây dựng đường xá nên cũng khá bụi, trời mưa chắc phải xe pickup vào ra mới dễ hơn

Kênh đào thẳng tấp

Bốn bề mênh mông và bằng phẳng, rừng đồng bằng, rừng đầm lầy nên không phải kiểu rừng nguyên sinh, với cũng trãi qua không ít bom đạn chiến tranh khốc liệt

Rừng phi lau với cây tràm bị cái cây đọt gì đó, mà em không nhớ nổi tên, cái đọt đó còn non, người ta bứt đem về làm rau lẫu

Và dĩ nhiên phải tới tiết mục thưởng thức món ăn dân dã, rừng rú ở đây. Mời các bác một ly rượu mật ong rừng U Minh, đầm hơn cả mật ong ruồi Đất Mũi nhé, ly này uống mà em cứ ngại nghị định 100.

Em vẫn thích kho cá miền Tây

Cá lóc nấu mẻ, ngon xỉu, ăn uống em khá dễ tính

Mỗi cái em chỉ thử 1 tí, còn món cá lóc nướng chui, thịt trắng bóc, rồi chuột rừng chiên xã, sáng em quết 2 cái bánh tầm gai rồi nên nói chung, giờ không thể nít vào chỗ nào nữa, rồi còn cá trê nướng nữa, chuột chiên ngon quá, làm nhìn cũng hài hòa, không để nguyên con mọi, mấy nhóc nhà em hưởng ứng ào ào.

Riêng em được tặng hẳng 2 cái đầu con cá trê, người bạn lấy làm ngạc nhiên khi em không ăn nổi 2 cái đầu cá, xong ảnh nhiệt tình nói cho biết cái đầu cá trê rất quan trọng, ở đây người ta nói

“Đi 50 cái đám cưới không bằng cái hàm dưới con cá trê”. Báo hại em ăn thêm mà tưởng nổ tung cái dạ dày rồi.

Ra coi chỗ người ta lộng cá

Gió cuốn hoa trôi về đâu em biết không

Mái tóc đêm nay còn dư hương ấm nồng

Khúc hát có khi dở dang

Bóng tối có ai thở than

Hãy xóa dấu chân thời gian

Dòng sông tuổi thơ có mấy ai nào quên

Từng chiều đùa vui nhìn hoa tím trôi trên sông hiền

Rồi chia tay U Minh Hạ sau bữa trưa, chia tay người bạn mới quen mà vẫn không hết ngỡ ngàng trước sự hiếu khách của bạn. Em cũng không quên đặt mua ít đặc sản ở đây, mật ong là thứ không thể thiếu, đi U Minh mà về tay không thì sao được. Rồi còn rượu ong rừng U Minh nữa chứ. Nhiều khi đem về nhà, cảnh không còn, mùi gió, mùi nắng không cò, có thể uống rượu ong rừng không còn hay nhưng nó đem lại nhiều ký ức chắc chắn là thú vị và đáng để ghi lại, đem ra kể chuyện mỗi khi trà dư tửu hậu. Dzìa đây là dzị đó.

Về tới tp. HCM hôm nay em vẫn giữ liên hệ với người bạn đó, rồi em cũng đang trông rượu ong giao tới nơi trong tuần này, cuối tuần có mấy ông anh trong hội tennis, đãi mấy ổng cho mấy ổng biết thưởng thức, hôm rồi mới được mấy ổng đãi rượu trùm đuông đặc biệt, ở biên giới.

Kể lại về việc rời U MInh Hạ, em đi theo Google Map, chỉ đường đi từ Cà Mau qua lối QL63 tới Rạch Giá đi Minh Lương (hướng chỗ xuất phát là U Minh Hạ nên đi hướng này gần hơn), rồi từ Minh Lương sẽ chạy thẳng về QL80B tới cầu Vàm Cống, Long Xuyên. Chỗ này em bị vài vấn đề với cái bản đồ, số là đường thay đổi khá nhiều, xây mới cũng nhiều, báo hại Google Map cứ chỉ đi vào đường ngắn nhất, thì đường ngắn nhất là các đường đang xây dựng, cầu còn đang xây, vòng qua vòng lại, chạy tới chạy lui mất hơn 1 tiếng buổi trưa nắng mới ra tới chỗ thuận lợi chạy thẳng về Long Xuyên thì cũng chiều rồi, đoạn này làm em kiệt sức luôn, xong tới Sa Đéc thì trời cũng tối, ngay đầu Sa Đéc họ chặn đường làm cầu làm đường chi đó, thế lại phải đánh vòng vào trung tâm Sa Đéc. Tối giao thừa em chạy lăng quăng ngoài đường.

Mặc dù đường nắng, chạy tới chạy lui lòng vòng, nhưng gia đình em cũng xung lắm, thấy hàng phi lao là ùa xuống chụp ngay, bà ngoại điệu liền

Tới gần Rạch Giá, không quên dừng lại mua khớm Tắc Cậu, cả đoạn đường ở đây vườn khớm rất nhiều

Với sự sáng tạo, họ làm ra rất nhiều món từ khớm ngoài bán trái tươi ngâm đá, như nước đóng chai uống không bị rát miệng, bánh qui mứt khớm

Khớm khô, rất ngon ngọt

Ngay chợ Xẻo Rô là xóm khớm Tắc Cậu, trước khi qua cầu Cái Lớn, hình này em chụp là mô tả chưa hết cái sự náo nhiệt của xóm khớm ở đây, chỉ là em chạy qua rồi mới biết được Tắc Cậu nổi tiếng nên chỉ chụp được vài nơi lẻ tẻ, đây là họ bán trước vườn luôn, vườn phía sau hàng cây, phía xa là cầu Cái Lớn

Mấy trái khớm tươi bán trước vườn, vườn rất lớn đằng sau nhà

Tới Sa Đéc là tắt hơi rồi, te tua xơ mướp, chạy tới gần nhà cổ Huỳnh Thủy Lê, chàng nam nhân trong cuốn tiểu thuyết Người Tình do chính cô tình nhân viết lại,  nữ nhà văn Marguerite Duras. Nhưng với em lúc này thì không có tình nghĩa gì nữa ngoài sống còn, em chọn món hủ tíu Sa Đéc siêu nổi tiếng, ăn quán chị Dậu cho đúng bài te tua tơi tã

Hủ tíu ngon lắm, mệt mà còn thấy nó ngon, ăn cả nhà có 120k, không tưởng luôn, rẽ, ngon, cọng hủ tíu dứt khoát không giống cọng ở Sài Gòn, không giống ở Cà Mau, nó ngon kiểu hủ tíu Sa Đéc

Gọi hủ tíu khô là ngon nhất theo cá nhân em thấy

Quán nằm ngay ngã tư Đồ Chiểu với Trần Hưng Đạo, sau lưng là phố đi bộ Nguyễn Huệ dọc bờ sông Tiền. Gần đó có quán hủ tíu 6 nghìn/tô. Xung quanh khu này rất nhiều chùa chiền, nhà cổ, chành ghe lớn chở gạo, nông sản, phân bón đi các nơi

Sẵn nói luôn về cái Sa Đéc này lịch sử là 254 năm, gốc người Hoa rất đông, tập trung chính là người Minh Hương thời điểm “Phản Thanh Phục Minh”, họ gồm 3 tướng nhà Minh, đi qua Việt Nam rồi được Nhà Nguyễn (Gia Long ?!) cho phép đi về phía miền Tây này mở đất, mở cõi, một trong các tướng đi về Biên Hòa, tướng đi về Long Xuyên và phần còn lại về Sóc Trăng, trước thì toàn rừng rú, đầm lầy. Khai phá nơi này, nói chung là mình có mua cuốn sách nói về Sa Đéc, rất hay, biết thêm về người Việt mình và người Sa Đéc, văn hóa nói riêng, nhờ đọc cuốn sách này với cuốn công tử Bạc Liêu mình mới biết có vụ Tam Kiến ( Kiến Hòa – Bến Tre, Kiến Tường là tỉnh lỵ Mộc Hóa này thuộc về Tiền Giang, Sa Đéc là Kiến Phong) và Ngũ Quảng.

Mình search trên mạng thấy “Ngũ Quảng là một từ khá xưa gồm 5 vùng đất: Quảng Bình, Quảng Trị, Quảng Đức, Quảng Nam và Quảng Ngãi. Thời Gia Long, vùng Thừa Thiên gọi là dinh Quảng Đức. Qua thời Minh Mạng, dinh Quảng Đức đổi thành phủ Thừa Thiên. Sau năm 1945, đổi thành tỉnh Thừa Thiên và hiện nay là Thừa Thiên-Huế. “

Rốt cùng ăn xong thì lội bộ 1 hơi thật lâu ở đường Nguyễn Huệ, xong đi xung quanh trong đêm giao thừa xem kiến trúc cổ khu Trần Hưng Đạo – Đồ Chiểu, rồi lấy phòng khách sạn gần chợ trung tâm Sa Đéc, vạn sự thay đổi, 2 thái cực, chợ hiện đại, khu xung quanh chợ cũng thế, coi như khu phố cổ mình vừa đi qua vậy.

Đêm giao thừa tết Tây ở Sa Đéc, mặc dù gần bên chợ nhưng cũng khá im ắng, chỗ em ở là khách sạn Phương Nam, ở ok, không có muỗi, máy lạnh chạy cũng được, đêm giao thừa tết Tây, phê như con tê tê, đuối như trái chuối, em ngủ cái rẹt sau khi tắm rữa nước nóng sảng khoái. Em chào tạm biệt năm 2019.

Post Author: Vu Pham