Sáng đầu năm, ánh nắng vui vẻ nhảy dần qua rèm, ngang cửa sổ rồi leo dần khắp trong phòng. Em thức dậy khi những ánh nắng ban đầu lan tỏa
Nhìn góc phố Sa Đéc ngày đầu năm tết tây hiền lành, cảm giác thật bình thản, là ngày nghỉ, vắng xe, không nghe ồn ào như kiểu phố thị Hồ Chí Minh
Có quán cafe ngay phía dưới khách sạn, vị cafe cũng ngon lành vừa đủ cho một buổi sáng đầu năm quá hay ho, trời se se của buổi sáng, nó không lạnh nhưng mát, làm ly cafe đá Sài Gòn, lâu lắm rồi không còn hút thuốc, bình thường không khí thế này kéo một cái cũng phê lắm, nhưng cũng may đã lâu rồi xa em kỷ niệm, cơ thể khỏe hẳn ra, tốt cho phổi và con cái, về cả đạo đức bọn nhỏ nhìn vào và kiểu, mình nói được làm được
Cafe ngay góc phố gần chợ Sa Đéc
Khách sạn trông cũng khang trang, tối qua phê quá, chỉ biết tìm chỗ ngủ cho nhanh
Cọng hủ tíu Sa Đéc thì thử rồi, cả nhà muốn thử cái bánh tầm bì của Sa Đéc và các món điểm tâm ở cái quán mà mở ra anh em review rất tích cực
quán xá cũng đông đúc ngày đầu năm
Ngay đường PHan Bội Châu dọc theo rạch Cái Sơn
Cọng hủ tíu đặc trưng, loại bột gạo làm dòn dòn, cứng cứng, ăn không bị bánh mềm ra, được chế biến thành nhiều thứ
Bánh hỏi Sa Đéc không ngon thì ở đâu ngon
Bánh tầm bì Sa Đéc xa cà ri gốc Miên đã thành món Hoa Việt, có chả giò, thịt quay, bì
Món bánh cuốn với nem, vùng này có nem Lai Vung, vùng này Đồng Tháp Mười mà lị, nếu không lười em đã đạp tới Đồng Tháp cháp thêm mấy món xứ sen như bánh xèo Cao Lãnh, lẫu cá linh, bánh phồng tôm, nhưng ngặt nỗi bắt đầu thấy nhớ nhà rồi, ăn toàn đặc sản, giờ thấy đặc sản là thôi quãi
Quán đối diện con kênh trông cũng không khác kênh rạch Sài Gòn là mấy
No nê đầu năm mới, em đánh 1 vòng dọc theo dòng Mekong, trông theo các nhà cổ, các chùa chiền, miếu cổ, đan xen của sự hiện đại và thay đổi theo thời gian của bản thân Sa Đéc, nắng còn đẹp, em chạy thẳng tới làng hoa Sa Đéc.
Qua cầu vào làng hoa, có cái xóm nhỏ ven sông, bên trái là mạn làng hoa, thấy hoa trồng ra ngoài rồi
Ở đây ngày đầu năm như trẫy hội, từ khắp nơi các tỉnh lân cận, nam thanh nữ tú, ông già bà già, họ đổ cả xe du lịch về, người đi ngư mắc cữi, xe gia đình tư nhân khắp nơi tìm chỗ đậu, em đi sớm tìm được cây xanh bóng mát cho dù giữa trưa nắng, lũi xe vào xong đi bộ tới làng hoa, Công An Giao Thông khắp nơi cùng an ninh và lực lượng dân phòng làm việc căng đét, rất ồn ào từ cổng vào làng tới trong làng, đối lập hoàn toàn cái sự tĩnh lặng sáng nay
Làng hoa là một combo kết hợp kiểu tham quan ngắm cảnh, là nông trại trồng hoa, là nơi bán cây kiểng (chứ không riêng gì hoa), thường là loại cây hoa ngắn ngày, có một số vị trí thiết kế cho du khách mua vé vào tham quan vườn hoa, bán hàng rong, bán nước, bãi đậu xe, … Wow. Ngày đầu Xuân chúc non nước thanh bình, em nghe như nhạc xuân vang lên khắp nơi.
Em đi lúc này chắc sớm khoản 4 ~ 6 ngày, hoa mới nhú, chưa nở tung, ngày hoa nở tung chắc ở đây rực rỡ lắm, chỗ nào có hoa thì anh chị em nhào tới cố gắng có cho mình ngay một tấm ảnh xuân tươi vui nhất mặc cho ngay dưới dân nước tưới hoa quyện với đất có màu cũng không đẹp lắm nếu vướng vào giày, guốc
Các phụ nữ nói chung không thể bỏ qua sự thể hiện mà nghĩ trong mình luôn là những người đẹp nhất, dù ở độ tuổi nào
Nói chung là cũng khá khó để lấy được hình ảnh mà không có ai trong hình, được tấm nào hay tấm đó trong không khí trẫy hội hehe
Màu đỏ, màu vàng luôn là khó khăn cho các chip xử lý của máy ảnh kỹ thuật số, đừng nói chi cái em cầm chụp từ đầu trận tới giờ chỉ là cái điện thoại (SS Note 10+), màu đỏ bệt ngay, mà thực ra lần này đi, đánh giá điện thoại rất ổn, hình ảnh post share bạn bè internet, youtube thì cũng chả có lý do gì phải vác con full frame ra chụp ảnh RAW rồi về làm hình thấy ngựa, cái này nó capture rất tốt sắc độ màu tự nhiên, về ảnh chụp tái hiện rất phù hợp để sống ảo, video thì có chống rung, quay clip nào nhìn cũng thích
Nhà em chơi chán, ra ngoài người còn đông hơn
Em nghĩ chắc em mới thưởng lãm chừng 1/4 cái làng hoa này thôi, nó còn cứ kéo dài dằn dặt tới tít tắp, đó là còn chưa nói còn 1 làng hoa khác cách ở đây tầm 3km, nơi đó có những nông trại hoa trồng trên mặt nước mà anh em thường thấy cảnh cô áo dài ngồi trên ghe đi giữa mênh mông hoa, nhà em sắc đẹp có giới hạn, em không muốn làm thịt mắt và não các bác các cụ nhiều quá, nên đại loại minh họa thế thôi
Bà ngoại sấp nhỏ
Càng về sau là kẹt xe luôn, đường vào làng hoa kín người
Thế là xong ngày đầu năm đi đón cái rực rỡ, đông người nhộn nhịp cũng có luôn, mọi thứ đều thuận lợi, trời cũng vào trưa, nắng trên đầu, gia đình em kết thúc chuyến đi miền Tây ở thành phố Sa Đéc, về Tp. HCM thôi.
Qua cầu Mỹ Thuận nhìn dòng sông khổng lồ mà trầm trồ khen ngợi các kỹ sư đã có thể dựng lên một kiệt tác giúp cho người dân cả khu vực này giao thông thuận lợi hơn
Em chạy men theo đường tránh Cai Lậy, trước đây có đi vài lần, rất nhiều chỗ bán trái cây ở đây nhưng không tấp vào vì cứ nghĩ đi tiếp cái nữa chắc trái cây ok hơn, rốt cuộc đi hết đường tránh luôn chưa mua được trái cây, lần này cứ qua 1 2 cái em tấp thẳng vào một chỗ nhìn có nhiều loại trái cây để lựa
Nào mít, nào vú sữa (100 nghìn chỉ còn 3kg, chợ nổi Cái Răng 100 nghìn 5kg, thấy cũng cùng chủng loại), sầu riêng rẽ nên em cũng phải làm mấy loại ăn cho đã, gần đây có mua cái sầu riêng ngoại gì đó của một cửa hàng thấy chạy quảng cáo trên Facebook, em ăn xong không có cảm tình, mở miếng sầu riêng Cai Lậy ăn vẫn thích thú, xem ra quê mình tên nghe không sang nhưng nó “truất”, cô này bán cho em ăn, sầu riêng tự dưng thơm ngon hơn hẳn
Vừa ăn vừa mua đem về, cũng được ít quà, không dám mua nhiều quá, để lâu nó lại hỏng, xong em đi loanh quanh thì lại thấy ở đây có nhóm người chuyên đi khai thác ong mật ở các vườn trái cây, họ bảo là xa lắm, chủ vườn kêu vào khai thác, là ong ruồi, cái mật ong này thử vào rất ngọt, nó có vị khác hẳn so với ong rừng U Minh Hạ, nó không thanh mà nó như cục kẹo bạch nha luôn
Mấy con ong này lấy toàn hoa trái cây, mật của nó ngọt ăn nhứt răng luôn, nhưng em vẫn thích cái mật ong rừng U Minh Hạ, nó thanh các bạn ạ
Nếu chưa gặp ong rừng U Minh Hạ, chắc chắn 500 nghìn 1 lít này là hạng nhất với em, nhưng vì đã cảm tình với mật ong rừng, nên em mua một ít nhai chơi, các bạn bán cũng vui vẻ thân thiện muốn cho em và các bạn nhỏ được tận hưởng chuyến đi đầy vui vẻ và hoàn hảo, hết sức ngọt ngào
Chuyến đi thành công của em góp nhặt được cái khăn rằng của làng nghề dệt choàng tỉnh Đồng Tháp và 2 cuốn sách đọc rất thú vị, chí ít không phải chỉ là nghe nói mà là có thông tin đường hoàng
Chiến xa 10 năm của em, chiếc này chiếc thứ 2 em đổi xe, chỉ để đi xa, còn lại ngày thường em làm sáng tạo, thiết kế về sản xuất phim quảng cáo và 3D bất động sản, có văn phòng ở ngay trong tp. HCM nên không có nhu cầu đi ô tô, thế là cứ lai rai túc tắc tới ngày có dịp lại đi xa, xe đi miết chưa được 70 nghìn km. Lần bảo trì sau khi đi về mới chỉ 64360 km.
Về đợt này thay kính vỡ, thay pô, được bên Garage Gia Định tặng cho cái lọc gió mới, trước chuyến đi cũng làm 1 tí, giờ về cũng quét lại 1 cái mọi thứ, không phải xe sang nên mọi thứ làm siêu rẽ, làm hết cái xe chắc cũng chỉ đủ bữa nhậu tiếp khách, coi như bảo dưỡng cho đảm bảo chuyến đi tới đây sẽ chỉ toàn tiếng cười.
Về lại với nhịp sống Tp. HCM, không cần ngày lễ thì vẫn như trẫy hội cả con kênh Bến Nghé ô nhiễm thế chứ cũng là nơi sinh nhai của ông ít gia đình
Chiều về trên cái kênh đào Bến Nghé, tuổi thọ cũng ngót nghét 300 năm, lớn tuổi hơn kênh đào ở Sa Đéc do Pháp triển khai để thiết lập và tạo cộng đồng dân cư các nơi đô hộ, mấy đứa nhỏ đứng câu cá trê, em tự lự dòm bọn nó hy vọng mọi chuyện thuận lợi, để chuyến đi nữa của mình ra tới Bản Giốc, tết này lại về lắm chuyện nữa phải không ?