Bỏ qua ý tưởng đến với bạn đầu tiên. Bỏ luôn cả cái thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, những cái quá rõ ràng ra khỏi tầm nhìn của bạn. Hãy làm chính bản thân mình ngạc nhiên.
Thoạt nhìn, bỏ hết những điều hiển nhiên ra khỏi suy nghĩ bạn và cho phép bản thân tìm kiếm, khám phá những lựa chọn khác chính xác là điều bạn nên làm.
Nhưng trước hết hãy nhìn lại một chút về lời khuyên này, vì nó có vẻ mâu thuẫn với quy tắc số 11. Nghĩ về tất cả những lựa chọn và bỏ nó ra khỏi danh sách trước khi thử viết về chúng là một cách tự làm “bí” chính mình, bởi vì bạn đang cố gắng tìm ra cái gì khiến bạn ngạc nhiên hơn là tìm cách viết để tạo ra sự ngạc nhiên.
Tôi đã rơi vào cái bẫy này và hoàn toàn bị mắt kẹt trong đó nhiều hơn một lần. Cố gắng nghĩ đến một ý tưởng mà chưa ai nghĩ ra hơn là nghĩ đến cái gì trông hiển nhiên nhưng thực chất nó lại tốt hơn, và sau đó và sau đó tinh chỉnh nó cho đến khi tôi tìm thấy ý tưởng mới lạ, đã đưa nhiều dự án của tôi vào chiếc hộp “tôi sẽ quay lại khi có cái nhìn mới hơn.”
Điều mà bạn cần thật sự làm chính là thử hết những gì đến đầu tiên trong suy nghĩ của bạn, sau đó thử một vài thứ khác để xem cái nào tốt hơn.
Không bao giờ hoàn toàn bỏ xó một ý tưởng nào cả. Nếu ý tưởng này không có giá trị gì với bạn, thì bạn đã không nghĩ đến nó rồi. Viết ý tưởng đó xuống, sửa lại nó, đùa nghịch xung quanh nó. Đó là cách mà bạn viết nên một tác phẩm.
Sau đó hãy thử ý tưởng thứ hai, thứ ba, thứ tư, v.v.. cho đến khi bạn tìm được ý tưởng tốt nhất cho mục tiêu của mình. Hãy làm việc này một cách nhanh chóng như làm một bài tập thực hành. Viết xuống hết tất cả các ý tưởng và thử điều trông có vẻ hào nhoáng nhất, thông minh nhất hay thú vị nhất. Hãy thử với những ý tưởng mà bạn nghĩ rằng nó sẽ không tốt và kiểm tra chúng (kể cả khi chúng chỉ là một phần của câu chuyện mới xảy ra trong đầu của bạn) và tự chứng mình với bản thân mình rằng “ý tưởng này không tốt thật.”
Đôi khi, kết quả của việc thử hết các ý tưởng này sẽ chứng minh rằng ý tưởng đầu tiên chính là sự lựa chọn đúng đắn. Làm điều đó không có nghĩa là bạn đang phí phạm thời gian, đó là cách mà bạn chắc rằng ý tưởng của bạn là đúng. Và khi thử nghiệm những ý tưởng bỏ đi này thì sẽ có vài sự thay đổi trong suy nghĩ của bạn hoặc là bạn sẽ gộp lại chúng thành một suy nghĩ khác.
Một điều khác để cân nhắc khi tiếp nhận lời khuyên này đó là sự “mới và thú vị,” hiểu sai ý nó có thể khiến bạn bị trật đường rày nếu bạn không cẩn thận. Không phải tất cả mọi thứ đều cần mới và thú vị.
Anh bạn của tôi, John August, trong một lần đến thăm Pixar và có một buổi trò chuyện về “Thể loại và Mong đợi”, trong đó anh ta chỉ ra một cách chính xác về sự kĩ vọng của từng thể loại cần thiết phải đáp ứng, và các yếu tố mới và thú vị trong câu chuyện cần được lựa chọn kĩ càng và cần phải cẩn thận xếp theo thứ tự mà khán giả vẫn có thể bị kinh ngạc mà không cần khiến họ cảm thấy thất vọng.
Khán giả thưởng chỉ muốn có một hoặc hai sự ngạc nhiên lớn. Nên nếu bạn cho họ một kịch bản mà chỉ toàn là các ý tưởng tiểu thuyết bất ngờ, nó sẽ rất hấp dẫn về mặt trí tuệ và khiến cho người xem có một cái nhìn tôn trọng hơn về tác phẩm – nhưng nó không nhất thiết phải đáp ứng về mặt cảm xúc của một nhóm lớn các khán giả.
Không có gì sai cả với việc nhìn xa trông rộng và thử nghiệm – trong thực tế, đó là điều cần thiết để thách thức bản thân và cả thế giới. Tôi cũng vậy, tôi yêu công việc thử nghiệm và đã từng tự mình thí nghiệm rất nhiều lần. Nhưng để làm được điều đó, bạn cần phải hiểu dự án mà bạn đang làm nói về cái gì, và có những kĩ vọng nhất định (và kinh phí) phù hợp.
Bởi vì các khán giả, thẳng thắn mà nói, thường muốn những nhân vật thú vị (không nhất thiết phải đáng yêu) nhiều hơn là họ muốn một cốt truyện thú vị.
Dĩ nhiên chúng ta luôn cố gắng để có được cả cốt truyện và nhân vật tốt, nhưng một câu chuyện với những nhân vật tuyệt vời trong một bối cảnh bình thường (ví dụ đó là một cái gì đó dễ hiểu), những câu chuyện này thường được ưa thích hơn là những câu chuyện được thúc đẩy bởi các tình tiết tiểu thuyết căng thẳng. Nói cách khác:
The Penguins Of Madagascar
Đặt mục tiêu là câu chuyện của bạn phải gây bất ngờ ở mỗi lần chuyển cảnh có thể dẫn bạn đi vào sự bế tắc. Không có cách nào để bạn có thể có được một ý tưởng không-tầm-thường cho bất cứ đoạn nào trong câu chuyện được (hoặc là trong một bài hát, trong một bức tranh, v.v…). Như tôi đã trình bày ở quy tắc #11, sẽ tốt hơn nếu như bạn làm một cái gì đó xấu còn hơn là bạn không làm cái gì cả.
Nếu bạn cho phép mình mở rộng tư tưởng về số lần chỉnh sửa và cho các ý tưởng có cơ hội được viết ra, vậy hãy bắt đầu với ý tưởng đầu tiên đến với bạn vì đây chính là bước đi đầu tiên trên hành trình đúng đắng – cho dù ý tưởng đó có trở thành một tuyệt phẩm hay chỉ là một câu chuyện bình thường đi chăng nữa.
Bài phân tích 22 nguyên tắc kể chuyện của Pixar (ebook) của Stephan Vladimir Bugaj. Stephan là đạo diễn phim ở Pixar (12 năm kinh nghiệm), đạo diễn The Walking Dead, Game of Thrones và nhiều phim khác.
22 nguyên tắc ban đầu là các tweets của Emma Coats, và Stephan là đồng nghiệp của Emma ở Pixar.
Dịch: Văn (vanmvo77@gmail.com), nếu bạn nào có nhu cầu dịch Anh-Việt, Việt-Anh thì liên hệ nhé 😉
Kiểm tra & chịu trách nhiệm: Truong Cg Artist
Bài dịch được sự cho phép của tác giả.