22 Qui Tắc Của Pixar: Qui Tắc 13

Hãy cho nhân vật của bạn phát biểu ý kiến. Bị động/gió chiều nào theo chiều nấy có thể dễ dàng cho bạn để viết ra chúng, nhưng nó là một chất độc với khán giả.

Hãy chắc chắn rằng bạn làm điều đó. Nhưng đừng chỉ cho nhân vật của bạn phát biểu ý kiến, hãy cho họ mục tiêu, ham muốn và động cơ để họ phải hành động. Những hành động của một nhân vật kém hoàn hảo có thể gây ra sự xung đột và kết quả. Và mâu thuẫn và hậu quả chính là cái gốc của mọi bộ phim.

Một nhân vật chính nhưng lúc nào cũng trong trạng thái bị động chính là nụ hôn của tử thần cho mọi câu chuyện, đặc biệt khi mà người kể chuyện đã định hướng cho câu chuyện này là một cái gì đó “thú vị.”

Trong đa số các câu chuyện, người kể chuyện thường là người đẩy nhân vật chính vào hoàn cảnh khó khăn chứ không phải để cho cô ta tự giết chính mình. Những nhân vật mờ nhạt sẽ gây nhàm chán và thiếu đi sự hấp dẫn hơn là những nhân vật có động cơ và đưa ra những quyết định có thể dẫn họ vào hoặc ra khỏi một rắc rối nào đó.

Khán giả thích những câu chuyện có nhân vật có thể điều khiển được mạch truyện. Những nhân vật này thú vị đối với họ, và có khi còn quan trọng hơn cả nhân vật các nhân vật đáng thương trong truyện. Trong thực tế, những nhân vật cần quá nhiều sự cảm thông thường là lý do khiến họ trở thành những nhân vật yếu đuối và mờ nhạt.

Khi tác giả xác định rằng nhân vật đó là nạn nhân của hoàn cảnh nào đó, ví dụ như bị lừa bởi nhân vật phản diện, hoặc nhét vào một mớ rắc rối quá bi thảm, có lẽ nhân vật sẽ có được sự cảm thông từ khác giả. Nhưng sự thông cảm không phải là cảm xúc quan trọng nhất đối với khán giả để họ cảm nhận về nhân vật chính. Nó khiến khán giả cảm thấy như họ bị ép buộc thích hơn là chính bản thân họ tự nguyện thích nhân vật đó.

Nếu như bạn muốn khác giả tin rằng nhân vật của bạn xứng đáng được chiến thắng cuối cùng, thì bạn phải để cho nhân vật bị đẩy vào đường cùng và là một nạn nhân của một chuyện bất hạnh nào đó, hoặc người đó có một mục tiêu hay ham muốn nào nhưng bị ngăn cản bởi những tác động bên ngoài, hoặc là khi nhân vật chính bị đánh đến chết đi sống lại, nhân vật đó cũng phải cố gắng có những hành động nào đó để cứu vãn tình hình trong khả năng của mình – người đó phải chủ động.

Warcraft

Tất nhiên, lúc đầu nhân vật chính sẽ không giải quyết vấn đề của họ, bởi vì bạn phải cho khán giả nhìn thấy bi kịch trước (đây là điều mà khán giả muốn), nhân vật cần thiết phải thất bại trước khi họ thành công (nếu họ có thành công).

Những câu chuyện về các nhân vật có quan điểm mạnh mẽ và là những người đưa ra quyết định dứt khoát để đạt được mục tiêu của họ (cho dù đó là mục tiêu xấu xa đi nữa) chính là điều mà khán giả muốn nghe.

Ví dụ, trong bộ phim tiểu sử “The Iceman,” Richie là một nhân vật phản cảm, rất khó ưa và chỉ có chút xíu trong tính cách anh ta là có thể thông cảm được. Nhưng những sự áp bức và hệ quả trong suốt cuộc đời anh ta đã khiến câu chuyện trở nên thú vị. Đó là một câu chuyện không hề dễ chịu, nhưng nó là một trong những truyện khiến khán giả bị thu hút.

Ngoài ra, không nên nhầm lẫn giữa khái niệm về ý chí mạnh mẽ là chỉ dùng cho một thể loại nhất định.

Những nhân vật có động cơ thường không phải chỉ dành cho thể loại phim hành động. Một bộ phim hài lãng mạng như “As Good As It Gets” hoặc những bộ phim tình cảm lãng mạn như “Oscar và Lucinda,” luôn có những nhân vật với quan điểm mạnh và luôn có đông cơ nhất định. Mục tiêu của họ tuy “nhỏ” và “con người” nhiều hơn là mang tính sử thi hay thần thoại, nhưng họ đều là những nhân vật lèo lái câu chuyện.

Sự chủ động giúp cho nhân vật bớt nhàm chán.  Đó là sự thật, nhưng quan trọng hơn là những nhân vật chủ động là cần thiết bởi vì hành vi của họ mang đến cho khán giả một bối cảnh để giúp khán giả hiểu hơn về cốt truyện.

Bởi vì điều duy nhất giúp cho khán giả hiểu được câu chuyện mà chúng ta đang kể chính là thông qua cuộc đời của các nhân vật. Không có hoàn cảnh hoặc môi trường nào thể hiện việc đó tốt hơn là cảm xúc của con người.

Ví dụ như không gian sâu dưới đáy biển của “The Matrix” là một bối cảnh hấp dẫn. Nhưng trong câu chuyện chúng ta cần phải xuất hiện những nơi mà có sự xuất hiện của con người. Và ngay cả khi chúng ta đã chọn bối cảnh là người ngoài hành tinh, gấu trúc hay xe đua, chúng ta đều nhân hoá chúng để các vị khán giả có thể cảm nhận và cảm thấy liên quan đến chúng.

Nếu chúng ta có một người nào đó mà không có một điểm mạnh nào và luôn thiếu chính kiến sẽ khiến chúng ta thấy khó hiểu bởi vì chúng ta không thể hiểu được cách cô ta phản ứng đối với từng sự kiện trong câu chuyện.

Để cảm thông cho một người nào đó chúng ta cần phải biết vì sao họ lại cảm thấy như vậy, và nếu chúng ta không biết gì về ý tưởng của họ về thế giới này, và thấy những lý do khiến họ mà họ hành động như thế kia, chúng ta sẽ không hiểu được gì cả.

Đây không phải là một công thức hay một mẹo nhỏ nào, mà đây là nhận thức khoa học. Khán giả muốn nhìn thấy các nhân vật trải qua những cảm xúc khác nhau bởi vì đó là những gì khiến chúng ta cảm thấy thoả mãn. Trừ khi khán giả biết thế giới quan của một nhân vật, động cơ và mong muốn của họ thì khán giả sẽ không thể hình dung và giải thích hành vi của nhân vật và không biết làm thế nào để có thể “cảm” được nhân vật đó.


Bài phân tích 22 nguyên tắc kể chuyện của Pixar (ebook) của Stephan Vladimir Bugaj. Stephan là đạo diễn phim ở Pixar (12 năm kinh nghiệm), đạo diễn The Walking Dead, Game of Thrones và nhiều phim khác.
22 nguyên tắc ban đầu là các tweets của Emma Coats, và Stephan là đồng nghiệp của Emma ở Pixar.
Dịch: Văn (vanmvo77@gmail.com), nếu bạn nào có nhu cầu dịch Anh-Việt, Việt-Anh thì liên hệ nhé 😉
Kiểm tra & chịu trách nhiệm: Truong Cg Artist
Bài dịch được sự cho phép của tác giả.

Post Author: Tu Vo